Mục tiêu: Nhận xét về một số đặc điểm lâm sàng và điều trị của bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi (Hip fracture) tại Bệnh viện Đại học Y Dược Huế trong 5 năm (2008-2012). Phương pháp nghiên cứu: Số liệu gãy đầu trên xương đùi được chúng tôi thu thập hồi cứu trong 5 năm từ 01-2008 đến 12-2012, bao gồm các loại gãy cổ xương đùi, gãy liên mấu chuyển. Số lượng bệnh nhân được thu thập riêng lẻ từng năm, theo nhóm tuổi (dưới 40, 40-49, 50-59, 60-69, 70-79, trên 79), theo giới tính. Phân tích các phương pháp điều trị đã được áp dụng cho các bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi. Kết quả: 224 bệnh nhân (93 nam và 131 nữ). 71% bệnh nhân hơn 70 tuổi, trong đó có 103 nữ và 56 nam (p<0,05). Trong số các bệnh nhân nhỏ hơn 40 tuổi, có 1 nữ và 11 nam (p<0.05). Có 88 bệnh nhân gãy liên mấu chuyển và 136 bệnh nhân gãy cổ xương đùi. Số lượng bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi tăng lên theo từng năm, cụ thể là 29/224 trường hợp năm 2010, 63/224 trường hợp năm 2011, 76/224 trường hợp năm 2012. Trong 88 trường hợp gãy liên mấu chuyển: 49 trường hợp điều trị bằng nẹp DHS (55,7%), 14 trường hợp điều trị bằng thay khớp háng bán phần (15,9%), 2 trường hợp điều trị bằng thay khớp háng toàn phần (2,3%). Trong 136 trường hợp gãy cổ xương đùi: 48 trường hợp điều trị bằng thay khớp háng toàn phần (35,3%), 43 trường hợp điều trị bằng thay khớp háng bán phần (31,6%), 15 điều trị bằng vis xốp (11%). Có 40 bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi được điều trị bảo tồn: 23 trường hợp gãy cổ xương đùi và 17 trường hợp gãy liên mấu chuyển. Kết luận: Bệnh lý gãy đầu trên xương đùi đang ngày càng gia tăng và thách thức cho khoa Ngoại chấn thương chỉnh hình, Bệnh viện Đại học Y Dược Huế. Điều trị bảo tồn vẫn là phương pháp được chọn lựa cho những bệnh nhân không thể phẫu thuật do tình trạng nội khoa nặng nề kèm theo cũng như điều kiện kinh tế khó khăn. Hơn 70% gãy đầu trên xương đùi xảy ra ở những người trên 70 tuổi là do loãng xương. Số lượng bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi tăng dần theo từng năm chủ yếu do sự gia tăng tỷ lệ loãng xương trong cộng đồng. Nên phát hiện và dự phòng loãng xương đóng vai trò quan trọng, đặc biệt ở những vùng nguy cơ cao. Can thiệp ngoại khoa là phương pháp ưu tiên để nhanh chóng cải thiện chất lượng sống cho các bệnh nhân gãy đầu trên xương đùi. Từ khóa: Gãy đầu trên xương đùi |
Aim: This study aimed to review the clinical findings and surgical intervention of the hip fracture at the Hue medical university hospital in Vietnam. Methods: The data of proximal femoral fractures was collected retrospectively. All patients, in a period of 5 years, from Jan 2008 to December 2012, suffered either from intertrochanteric or femoral neck fractures. The numbers of patients were gathered separately for each year, by age groups (under 40, 40-49, 50-59, 60-69, 70-79, older) and by sex. We analyzed what kind of treatment options were used for the hip fracture. Results: Of 224 patients (93 men and 131 women) studied, 71% patients are over 70 years old, 103 women and 56 men (p<0.05). For patients under 40 years, there were 1 woman and 11 men (p<0.05). There were 88 intertrochanteric and 136 femoral neck fractures. There was no significant difference in the two fractures between men and women. The numbers of hip fracture increased by each year, 29/224 cases in 2010, 63/224 cases in 2011, 76/224 cases in 2012. Treatment of 88 intertrochanteric fractures: 49 cases (55.7%) of dynamic hip screw (DHS), 14 cases of hemiarthroplasty (15.9%), 2 cases of total hip replacement (2,3%). Treatment of 136 femoral neck fractures: 48 cases of total replacement (35.3%), 43 cases of hemiarthroplasty (31.6%), 15 cases of screwing (11%). In cases of 40 patients (17.9%) hip fracture was managed conservatively, 23 were femoral neck fractures and 17 were intertrochanteric fractures. Conclusions: Hip fracture is growing challenge in Hue University Hospital. The conservative approach is still high in people who could not be operable due to severe medical conditions as well as for patients with economic difficulties. Over 70% of the hip fractures in people 70+ are caused by osteoporosis. The number of hip fracture is increasing in the following years, most likely due to the increase in the prevalence of osteoporosis. Early detection and prevention of osteoporosis should be addressed, particularly in high risk population. More aggressive surgical approach should be implemented in order to improve the quality of life in patients with hip fractures. Key words: Hip fracture. |